Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

Trót giao con cho người vợ ngoại tình

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Chúng tôi cưới nhau được 5 năm, em sinh cho tôi một thiên thần nhỏ. Sau đó, em thường xuyên bị cảm sốt, uống bao nhiêu thuốc cũng không khỏi. Tôi đưa em đến bác sĩ khám, xét nghiệm thì phát hiện em bị ung thư máu. Bác sĩ gặp riêng tôi nói do bệnh phát hiện quá trễ, nên không còn khả năng cứu chữa, bác sĩ cũng khuyên tôi chuẩn bị tinh thần nếu điều xấu nhất có thể xảy ra. Chỉ sau 2 tháng em đã ra đi vĩnh viễn trong sự tiếc thương của gia đình và bè bạn.

4 năm sau, tôi tình cờ gặp lại người bạn gái học chung thời đại học, cô ấy vừa ly hôn chồng. Hai người một kẻ mất vợ, một người vừa ly hôn, nên chúng tôi có thể đến với nhau một cách hợp pháp. Lúc đầu tôi chỉ nghĩ quen cô ấy cho lấp khoảng trống và có người để tâm sự, bầu bạn. Nhưng khi nhìn thấy con gái còn nhỏ, cần người chăm sóc, tôi nghĩ cô ấy có thể thích hợp làm mẹ con bé. Cứ mỗi lần cô ấy đến chơi, tôi thấy cô ấy và con bé nói chuyện rất vui vẻ, xem ra bé con nhà tôi rất quý cô ấy, làm tôi rất mừng.

2 năm sau đó, chúng tôi cưới nhau. Vừa cưới xong, tôi lại có quyết định đi công tác xa nhà trong thời gian dài. Nhưng vì có cô ấy và con gái cô ấy ở cùng con gái tôi nên tôi cũng an tâm phần nào. Những lần đầu về thăm nhà, con gái tôi huyên thuyên đủ thứ, kể về việc học, bạn bè và kể chuyện cô Hằng (là vợ của tôi bây giờ) cho tôi nghe, tôi rất vui vì bé rất mến cô ấy.

Tôi thường xuyên đi công tác xa, một mình cô ấy ở nhà chăm sóc hai con nhỏ nên tôi rất thương cô ấy, mỗi khi cô ấy có yêu cầu gì tôi đều đáp ứng ngay.

Cách đây 1 tháng, tôi có gọi điện về hỏi thăm con gái, thì con gái tôi nói ở nhà buồn lắm, nhiều lúc bị dì bỏ đói bởi dì thường xuyên đi ra ngoài không để ý gì đến con bé. Tôi lại ậm ừ cho qua vì nghĩ con bé còn nhỏ nên vòi vĩnh thế thôi.

Cách đây hai tuần, đột nhiên cô ấy gọi cho tôi mắng vốn: “Con gái anh càng lớn càng không biết nghe lời, nó còn dám méc anh rằng em bỏ đói nó cơ à, nhỏ thế mà đã biết nói láo rồi, anh về mà dạy bảo con gái anh đi”. Sốt ruột, tôi đã tức tốc trở về nhà ngay. Vừa gặp tôi con bé đã khóc, cứ một mực đòi tôi dẫn về ngoại, tôi hỏi lý do nhưng con bé cứ lắc đầu nguầy nguậy không nói.

Đưa con về ngoại, tôi lại tức tốc về nhà nói chuyện với cô ấy thì cô ấy bảo: “Anh về đã thấy con gái anh nó bướng bỉnh thế nào rồi, càng lớn càng không biết phép tắc, cơm dâng tận miệng còn không chịu ăn. Thử hỏi có ai làm vợ như em không? Chồng đi làm xa, một nách chăm 2 con nhỏ, biết bao cực khổ vậy mà”. Nói xong cô ấy ôm mặt khóc. Tôi là đàn ông nhìn cảnh người phụ nữ mà mình thương yêu rơi nước mắt tôi cũng sốt ruột và giận con gái lắm. Định bụng gặp con, tôi sẽ cho con một trận để bỏ tật xấu.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Để cô ấy hạ hỏa, tôi xuống nước năn nỉ đòi dẫn cô ấy đi mua sắm, nhưng cô ấy từ chối và nói: “Bây giờ em phải đến lớp họp phụ huynh cho con gái anh, cô giáo gửi thư mời hôm qua, nhưng nói chuyện với anh nãy giờ em quên”. Nghe vậy, tôi giục cô ấy đi, mà không nghĩ ngợi gì thêm.

Cô ấy vừa đi 5 phút thì điện thoại cô ấy đỗ chuông liên tục và sau đó thì có vài tin nhắn gửi tới.

Tò mò mở ra xem thì trước mắt tôi nhiều tin nhắn đại loại như: “Cục cưng của anh đi đâu làm anh chờ nãy giờ mà em vẫn chưa tới. Anh nhớ em nhiều lắm!”. Ôi thôi, còn rất nhiều tin nhắn mùi mẫn, sặc mùi ngôn tình giữa cô ấy và một gã nào đó làm tôi phải tối tăm mặt mày.

Như bừng tỉnh, tôi lấy xe chạy nhanh qua nhà ngoại để thăm con gái. Khi vừa thấy tôi, bà ngoại của con bé đã chửi tôi một trận, và bà đã đưa tôi xem những vết thâm tím trên người con bé. Lúc này tôi dường như hiểu ra tất cả mọi chuyện. Tôi khóc và ôm đứa con gái bé bỏng vào lòng hứa sẽ ở bên cạnh con mỗi ngày, sẽ không ai có thể làm con khóc và buồn nữa.

Tôi đưa con gái về nhà thì đã thấy cô ta cũng đang ở nhà. Thấy tôi, cô ta mặt tối sầm lại. Không nói không rằng, tôi lấy hết quần áo, đồ đạc của mẹ con cô ta ném ra đường, và tôi không quên nói với cô ta rằng, tôi sẽ đợi cô ở tòa án.

Tôi thật sự kinh tởm cô ta và không muốn mẹ con cô ta ở trong ngôi nhà của tôi thêm giây phút nào nữa.

Theo Kim Tuyến
Người Lao Động

Tag :vợ ngoại tình, Dì ghẻ con chồng

Vợ cắm mặt chăm con, chồng lại ra ngoài có con với gái

Gia đình anh thuộc hàng khá giả, tôi lấy anh thực tế không phải lo nghĩ gì về tài chính. Bố mẹ chồng cũng muốn tôi phụ giúp các cụ công việc kinh doanh của gia đình. Nên ngay từ khi về, mẹ đã ngỏ ý cần tôi trưởng thành hơn, bà sẽ giao tay hòm chìa khóa. Tôi ra sức cố gắng để không khiến bố mẹ chồng thất vọng. Từ đứa con gái chỉ ham thích làm đẹp, sống mơ mộng vẩn vơ, tôi bắt đầu thực tế hơn, chịu khó học hỏi chăm lo gia đình, quán xuyến dần công việc.

Tôi rất yêu chồng. Cũng vì nghĩ phụ nữ có gia đình cần chăm lo cho gia đình trước tiên, tôi gạt đi mọi thú vui thời con gái. Tôi sinh liền cho anh 3 đứa con, 2 đứa út sinh đôi chưa đầy 2 tuổi. Từ ngày tôi có con bé, mẹ chồng cũng tỏ ý tôi nên tập trung chăm lo cho các cháu của bà, công việc kinh doanh cứ để đấy, ông bà còn trẻ còn lo được, chứ các con tôi cần mẹ.

Tôi chăm con, đứa nào cũng mũm mĩm, sạch sẽ thơm tho, giờ ăn giờ ngủ đâu ra đấy. Đứa nào cũng ngoan. Chồng tôi đi làm công chức nhà nước (thật ra là bố mẹ chồng tôi chạy cho anh để mát mẻ mặt mày, chứ anh đi làm không cần cả lấy lương), sáng đi chiều về. Nên thời gian tôi cần có chồng hỗ trợ chăm con thì anh hầu như không ở nhà, mình tôi làm tất. Sáng tôi đưa đứa lớn đi học, chiều tôi đón về, cả ngày tôi xoay bữa ăn giấc ngủ cho 2 đứa sinh đôi. Cuối ngày cũng là tôi tắm táp cho các con. Gia đình chồng không thích có người lạ trong nhà, nên osin vào nhà tôi không có cửa.

Thật sự nhiều lúc nhìn gương cũng thấy chạnh lòng, cô gái xinh đẹp ngày xưa ở tôi không còn nữa. Đi đâu đâu mà ăn diện. Đẻ liền 3 đứa, vóc dáng cũng không được như mong muốn nữa rồi.

Tôi cứ tưởng gia đình hạnh phúc nhất là khi người vợ biết "thắp lửa", biết chăm lo quán xuyến gia đình. Chồng tôi trước mặt vợ cũng dịu dàng, ân cần lắm, yêu thương các con lắm. Tôi không thể ngờ, người chồng sáng đi tối về của mình vẫn tìm được khoảng trống để ngoại tình - giờ nghỉ trưa. Anh cặp kè với con bé gội đầu, bây giờ thì nó có chửa.

Sự phản bội của anh là cái tát như trời giáng vào người hết lòng làm vợ, làm mẹ như tôi. Tôi đã sai ở chỗ nào? Tôi dồn tâm chăm sóc cho tổ ấm của mình, còn chồng tôi thì đạp đổ không thương tiếc. Anh có đến 3 đứa con rồi mà vẫn còn phải cần có thêm con, với loại đàn bà chẳng ra gì. Mẹ chồng khuyên tôi tha thứ, nhận nuôi con chồng, nhưng tại sao tôi lại phải chấp nhận cay đắng như vậy. Tôi bảo với mẹ, "con vì cắm mặt vào nuôi 3 đứa con này của anh ấy mà đã hủy hoại cả đời mình rồi, giờ mẹ còn bảo con phải ôm thêm cả tội nghiệt của anh ấy hay sao?".

Tôi biết bố mẹ chồng rất buồn, nhưng lòng tôi còn tan nát hơn không muốn phải lo lắng thêm cho ai khác. Tôi nên làm gì? Tự bước ra khỏi sự phản bội này để giải thoát bản thân? Tôi biết làm gì với 3 đứa con còn quá nhỏ?

Thu Hoài

Tag :bố mẹ chồng, phụ nữ có gia đình, gia đình hạnh phúc, ngoại tình, có con riêng

5 điều nên tránh để hôn nhân viên mãn

Khảo sát mới đây của Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam thực hiện trên 600 gia đình cho thấy, 88% đàn ông Việt nghĩ rằng việc bếp núc là của phụ nữ. Nếu chồng bạn nằm trong số đó, đừng trách móc hay ôm hết việc nhà vào người, mà nên khéo léo bày tỏ với chồng. Chị em cũng có thể truy cập website “Bếp núc là sẻ chia” hẹn hò nấu ăn với đầu bếp 6 múi, chia sẻ facebook để khích tướng chồng xắn tay phụ vợ.

Ngại ngùng thể hiện yêu thương khiến hôn nhân ngày càng tẻ nhạt. Vợ chồng cần duy trì nhiều cử chỉ âu yếm để tình cảm vợ chồng mặn nồng như thuở mới yêu. Những lời nói và hành động lãng mạn được trao đi bất ngờ sẽ đem lại hiệu quả tuyệt vời.

Cẩm nang " Vừa nấu vừa yêu " mách bạn hâm nóng tình yêu nguội lạnh bằng cách gửi tin nhắn nhớ nhung, ôm thật chặt từ phía sau, tay nắm chặt ở chốn đông người...

Lặp lại nhịp sống quen thuộc, thực đơn cơm nhà 3 bữa như một... sẽ khiến hôn nhân trở nên nhàm chán. Không khó để hâm nóng tình cảm bằng những tuyệt chiêu, như chiều chồng bằng vài món ăn mới mẻ, tặng quà bất ngờ cho vợ không nhân dịp lễ nào. Chính những điều “lạ mà quen” đó sẽ mang đến cho cả hai cảm giác thú vị và mới lạ sau khoảng thời gian dài bên nhau.

Ôm việc bếp núc vào người sẽ khiến phụ nữ ngày càng bất mãn với bạn đời. Thay vào đó, cả hai nên chia sẻ việc bếp núc với nhau để tình cảm vợ chồng thêm gắn kết và lãng mạn. Nếu chồng còn vụng về, có thể bắt đầu phụ vợ những việc đơn giản như nấu cơm, xay sinh tố… Vợ cũng nên khen ngợi và cảm kích tấm lòng của chồng dù đôi khi việc nhà làm chưa khéo.

Sai lầm lớn nhất của phụ nữ là bày bừa gian bếp, khiến chồng sợ bẩn không muốn xông vào phụ giúp. Bạn nên trang trí căn bếp đẹp mắt, dọn dẹp tinh tươm, trang bị đồ gia dụng đơn giản, dễ sử dụng, thiết kế đẹp mắt như của BlueStone để làm căn bếp thêm thú vị, vợ chồng bạn có những khoảnh khắc nấu ăn cùng nhau thật lãng mạn. Đừng quên, lửa yêu thương vợ chồng được nhen lên từ chính gian bếp gia đình.

Hãy cùng chiến dịch BẾP NÚC LÀ SẺ CHIA hâm nóng lại yêu thương vợ chồng từ gian bếp gia đình. BlueStone tin rằng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn nếu việc nội trợ bếp núc được sẻ chia bởi cả hai vợ chồng hơn là bị ấn định theo giới tính.

Tag :thể hiện yêu thương, Bếp núc, Gia đình, sẻ chia, việc nhà, BlueStone

Tâm sự của một người chồng ngoại tình

Từ trước tới nay, trong suy nghĩ của tôi chưa bao giờ xuất hiện hai từ “ngoại tình”. Tôi yêu vợ tôi, yêu đến si mê từ ngày cô ấy mới chỉ là cô bé 16 tuổi với hai bím đuôi sam ngoe nguẩy. Cô ấy càng xinh đẹp, tôi lại càng vất vả để vượt qua từng vòng loại với bao nhiêu chàng trai trong làng. Cuối cùng tôi đã chiến thắng nhờ sự chân thành và tình yêu bền bỉ. Em trở thành vợ tôi trong niềm hạnh phúc không gì có thể so sánh. Rồi con ra đời, hạnh phúc càng nhân lên gấp bội. Cứ mỗi lần nhìn vợ con say ngủ, tôi lại tự hỏi lòng, hạnh phúc này có thật là của tôi không? Tôi có một công việc tốt, một người vợ hiền ngoan mà tôi yêu thương hết mực, và cả cậu con trai bé bỏng kia nữa. Ông trời có phải đã ưu ái tôi quá rồi chăng?

Em xuất hiện, ồn ào và năng động. Tuổi ngoài hai mươi tràn đầy nhựa sống của em đã khua dậy không khí của cả phòng vốn là những người trầm mặc bởi quá nhiều mối lo toan vướng bận. Bao nhiêu chàng trai trong công ty xum xoe ngỏ lời đưa đón. Em khẽ cười rồi từ chối hết thảy, vậy mà hơn một lần em xin tôi đi nhờ xe.

Em nói em thích tính điềm đạm của tôi, ngưỡng mộ hạnh phúc mà tôi đang có. Em còn nói em ước tương lai mình may mắn sẽ có một người chồng chung thủy và chu đáo giống như vợ tôi đã có tôi. Ai bảo chỉ có đàn bà mới yêu bằng tai? Đàn ông thực ra cũng rất thích những lời nói dịu ngọt. Tôi nhận ra lâu lắm rồi vợ tôi đã không còn ngọt ngào như vậy nữa. Mỗi lúc về nhà, những câu chuyện của vợ tôi luôn là việc học của con cái, là những dự định, những kế hoạch cho tương lai…Tất nhiên tôi biết, người đã có gia đình luôn có nhiều mối lo toan và thực dụng, và tôi không bận tâm quá nhiều về việc vợ tôi đã khác ngày xưa. Vì thực ra thì ngay cả tôi cũng đã khác.

Điều tôi bận tâm lúc này lại chính là em ấy. Bên em tôi cảm giác mình như trẻ lại, quên đi mọi lo lắng suy tư. Bên em tôi tưởng như mọi thứ đều một màu hồng êm dịu. Giọng em nói, tiếng em cười chẳng biết từ lúc nào đã trở thành nỗi nhớ. Tôi thấy lại hình ảnh của vợ tôi ngày xưa: nụ cười hồn nhiên, ánh nhìn trong veo và những dỗi hờn rất nhẹ nhàng khiến lòng người tan chảy.

Có lần vào lúc đêm khuya, không biết em có chuyện gì buồn mà gọi điện. Thật không may vợ tôi bắt máy, cô ấy dừng lại ở màn hình điện thoại mấy giây rồi chuyển cho tôi. Hôm sau gặp tôi đã định trách em “biết anh có gia đình rồi thì em phải có ý tứ, việc không quá cần không nên gọi điện”. Thế nhưng cuối cùng tôi lại lặng im để cho em gục vào vai tôi mà khóc. Cô gái trẻ này nhìn mạnh mẽ mà vô cùng yếu đuối, khiến lòng tôi bất giác xúc động.

Tôi nhìn bề ngoài cũng không có gì thay đổi, chỉ là trong tâm tư có ít nhiều xáo trộn. Ví như thấy con trai mặc chiếc áo màu vàng, tôi lại nhớ ra em cũng có một chiếc áo màu vàng. Vợ tôi thích ăn mực xào, em cũng thế…Em ở trong suy nghĩ tôi mỗi đêm ngay cả khi bên cạnh tôi là tiếng thở đều của vợ. Tôi tự biết mình không đúng rồi, biết là có lỗi với vợ. Nhưng cảm giác ăn năn lại không đủ sức để lấn át nỗi si mê lạ lẫm nhất thời đang bủa vây vô cùng dễ chịu đó. Ăn vụng, đôi khi không hẳn là vì đói mà là vì sự tham lam, ích kỷ.

Em bảo muốn ăn tối cùng tôi, đắn đo mãi tôi quyết định gọi điện báo với vợ cắt cơm nhà. Sau cuộc hẹn, tôi trở về. Trên đường về vẫn không quên tạt vào cửa hàng hoa mua mấy cành hoa. Vợ tôi rất thích hoa. Trong mắt vợ tôi mà nói, có lẽ tôi vẫn là ông chồng tuyệt vời. Đồng hồ mới chỉ chín giờ tối mà nhà đã tắt đèn tối om. Một không khí bao trùm cho tôi thấy rằng sự bất an đang hiện hữu. Một tờ giấy nhàu nhĩ đã được cố tình kéo thẳng lại đặt trên bàn, trong đó là những nét chữ quen thuộc của vợ tôi: “Một tờ giấy đã bị nhàu nát thì không cách nào có thể khiến nó thẳng lại như cũ được. Lòng tin của em, tình yêu của em dành cho anh cũng giống như tờ giấy này, đã bị anh vò nát”.

Trong phút giây, lòng tôi là một mớ bòng bong hỗn độn, rốt cục vợ biết chuyện từ khi nào? Vì sao cô ấy biết? Sao cô ấy lại im lặng? Nhưng những điều đó thực ra có quan trọng gì? Quan trọng là lúc này đây, trong ngôi nhà rộng lớn và đầy đủ tiện nghi này không thấy vợ đâu nữa, vắng cả tiếng cười nói của cậu con trai. Tôi chẳng lo lắng là vợ con đi đâu, vì ngoài ngôi nhà này, vợ vẫn còn nhiều chỗ để về. Chỉ có lối về trái tim của vợ tôi dành cho tôi có lẽ là đã bé lại. Tôi phải làm gì, làm thế nào để có thể xoa dịu những tổn thương, để lại có thể hạnh phúc đi về trong tình yêu ấy?

L. G

Tag :chồng ngoại tình, chuyện ngoại tình, đàn ông, tâm sự

Vợ chồng "chiến tranh lạnh" vì... con vào lớp 1

Gần 2 tháng nay, chuyện quyết định cho con học trường nào đã khiến cho gia đình chị Nguyễn Hương Trà (Đan Phượng – Hà Nội) lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng. Chị Trà cho biết, chồng chị muốn con trai được học ở một ngôi trường song ngữ tại quận Cầu Giấy, trong khi chị lại chỉ muốn con học ở trường làng cách nhà vài bước chân để dễ đưa đón.

“Lý do chồng đưa ra là phải đầu tư cho con ngay từ đầu, có như vậy con mới có sức bật để phát triển sau này. Học trường làng, chất lượng không ra gì, con sẽ không phát triển được” – chị Trà nói.

Theo chị Trà, trường song ngữ cách nhà những 14 – 15 km, mặc dù có xe đưa đón học sinh ở điểm chờ cách nhà vài km nhưng con đi – về cũng mất cả tiếng đồng hồ không kể tắc đường. Ngoài ra, chị Trà cho rằng, ngoài việc học hàng ngày còn họp phụ huynh, các hoạt động dã ngoại, sinh hoạt trường, lớp... bố mẹ không thể lúc nào cũng chủ động đưa đón con được. Không kể học phí trường song ngữ gấp 2, gấp 3 trường làng.

Mặc dù đã phân tích đủ lý, đủ tình, thậm chí kêu gọi cả ông bà nội cùng “vận động” nhưng chồng chị Trà vẫn kiên quyết muốn đầu tư cho con học trong nội thành. Quá mệt mỏi, chị Trà tuyên bố sẽ không tham gia vào việc đưa đón con sau này, mặc anh tự xoay xở.

Chuyên gia tâm lý khuyên nên chọn trường cho con ở gần nhà (Ảnh minh hoạ: IT)

Chuyên gia tâm lý khuyên nên chọn trường cho con ở gần nhà (Ảnh minh hoạ: IT)

Cũng vì không thống nhất việc chọn trường cho con, gần tháng nay, vợ chồng anh Nguyễn Văn Cường (Hoàng Mai – Hà Nội) đã... mỗi người một niêu, mỗi người một giường. Anh Cường cho biết, con trai anh khá hiếu động, thiếu tập trung nên anh muốn cho con học tại một trường dân lập có tiếng, sĩ số ít để được cô giáo quan tâm nhiều hơn. Tuy nhiên, vợ anh lại không nghĩ thế. Chị cho rằng, học trường công lập “chuẩn” chương trình của Bộ GDĐT hơn, học phí thấp, lại không phải lo đưa đón vì gần nhà.

“Trường công lập ở khu chung cư này đã quá tải rồi. Mỗi lớp sĩ số lên đến 60 – 65 học sinh. Không đủ lớp, học sinh còn phải học cả thứ 7, Chủ nhật và nghỉ vào các ngày giữa tuần, thế thì làm sao bố mẹ đưa đón được” – anh Cường phản ánh.

Không đồng nhất quan điểm, cứ nói đến việc con đi học là hai anh chị lại cãi nhau. Lời qua tiếng lại, vợ trách anh sĩ diện, chạy theo “mác” trường nổi tiếng, không nghĩ đến kinh tế gia đình khi hai vợ chồng vẫn còng lưng trả nợ ngân hàng mỗi tháng vì mua nhà. Anh thì trách chị bảo thủ, không nghĩ cho con, thiếu hiểu biết. Giận chồng, chị tuyên bố ăn riêng, ngủ riêng, chỉ khi nào anh đồng ý cho con học trường công chị mới... đình chiến (?!)

Chuyện chọn trường cho con, mùa tuyển sinh nào cũng “nóng” ở các gia đình bắt đầu có con vào lớp 1. Tuy nhiên, theo những giáo viên có kinh nghiệm, nếu phụ huynh hiểu được những nguyên tắc cơ bản, cần thiết được ưu tiên khi chọn trường cho con thì việc quyết định sẽ rất đơn giản.

Cô Đỗ Thu Hà – giáo viên tiểu học tại Vinh (Nghệ An) cho rằng, 3 tiêu chí con cần có khi vào môi trường mới đó là con có thích trường đó không? Trường đó có gần nhà không? Có an toàn không?

“Ưu tiên đầu tiên là trường gần nhà, chỉ có gần nhà phụ huynh sẽ không bị áp lực đưa đón, con cái không bị áp lực đi lại. Thay vì 16h30 con tan học mà mãi 1 tiếng sau con mới về được đến nhà thì ở trường gần chỉ cần 10 – 15 phút. Thời gian còn lại con được vui chơi, giúp đỡ bỗ mẹ, vệ sinh cá nhân... trẻ sẽ không bị căng thẳng” – cô Hà nói.

Còn cô Nguyễn Thị Phương Thảo – giáo viên tiểu học tại Gia Lâm (Hà Nội) thì cho rằng, bố mẹ chỉ nên chọn trường cho con phù hợp với kinh tế gia đình: “Vì muốn con học trường song ngữ, quốc tế mà bố mẹ phải cố quá với sức của mình vô tình sẽ gây nên áp lực cho trẻ. Việc học là một hành trình dài và bền bỉ không phải chỉ 1 hay 2 năm. Thời điểm này bố mẹ có thể cố được nhưng sau đó bị “đuối” con phải chuyển trường, thay đổi môi trường giáo dục sẽ vô cùng bất lợi cho trẻ”.

Theo Tùng Anh
Dân Việt

Tag :mùa tuyển sinh, họp phụ huynh, con vào lớp 1

Mẹ chồng sững người nghe con dâu đáp trả

Là phụ nữ, ai cũng kinh qua thuở làm dâu nên tôi rất hiểu và thông cảm. Đặc biệt với lớp trẻ, lối sống và quan điểm của các con thời hiện đại đã khác xưa rất nhiều. Khi con trai lấy vợ, tôi cũng tự nhủ bản thân phải đối xử thật chân thành với con dâu để quan hệ hai bên tốt đẹp.

Phải nói thêm là tôi mới 48 tuổi, vẫn còn đang công tác nên tôi hiểu cuộc sống, công việc hiện đại gấp gáp, bận rộn thế nào. Vì thế mà tôi không bao giờ yêu cầu con dâu phải dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, công việc nhà cũng không bao giờ để con làm một mình, thậm chí nhiều khi ăn tối xong tôi còn nhận rửa bát để hai vợ chồng con ra ngoài cafe, xem phim.

Nhưng hình như mình càng hiền, càng chiều thì con dâu càng nhờn, càng lười, càng láo. Nếp nhà không theo, việc nhà không làm, nói năng bỗ bã, lại còn hay dỗi, hờn với chồng.

Ảnh: Shutterstock

Ảnh: Shutterstock

Hồi con dâu mới về, tôi cũng đã nói hết với con những nếp sinh hoạt của gia đình để mong con tiếp tục gìn giữ. Nhưng con không theo mà còn có ý định phá. Gia đình tôi trước nay vẫn có thói quen tập trung ăn uống vào ngày chủ nhật, vừa nấu nướng vừa trò chuyện thân mật. Nhưng cứ chủ nhật là con dâu kêu có hẹn đi chỗ nọ chỗ kia, lúc đi làm, lúc đi chơi, rồi lôi cả chồng nó ra ngoài theo.

Con dâu không biết nấu ăn, nấu vụng nhưng lại lười không chịu học. Tôi có nói với con, là phụ nữ trong gia đình, không nấu ngon cũng được, nhưng phải biết nấu vài món cho bữa ăn thường ngày, rồi khi nhà có khách khứa, giỗ chạp biết đường mà chuẩn bị. Nhưng con không chịu học, lúc tôi nấu ăn có ra phụ nhưng chỉ nhặt rau rửa rau, còn bảo nấu thì kêu “con nấu cả nhà không nuốt được đâu”.

Rất nhiều việc con làm ẩu, làm đoảng nhưng vì không muốn tạo xích mích mẹ chồng - nàng dâu nên tôi cũng nhịn mà bỏ qua. Nhưng riêng chuyện con ăn nói hỗn láo, bỗ bã với bề trên là không thể nào chấp nhận được.

Có lần trời đổ mưa, sân thượng lại hơi trơn nên tôi nghĩ để con dâu chạy lên thu quần áo sẽ nhanh hơn mình, tôi liền bảo “trời mưa rồi, con lên thu quần áo đi, để rau đấy mẹ nhặt cho”, thế mà con dâu buông luôn một câu “mẹ ăn gì mà khôn thế!”. Tôi sững cả người, phải mất cả chục giây mới định thần xem mình vừa nghe được câu gì.

Sau câu nói ấy, tôi có nhắc con ăn nói với người lớn phải để ý câu từ, không thể hồn nhiên như nói với bạn bè đồng trang lứa được. Thế mà con giãy nảy lên bảo nói thế là bình thường, có gì đâu mà bảo con láo. Rồi đem chuyện lên kể trên facebook, gọi tôi là “bà mẹ chồng ghê gớm, soi mói”. Ti tỷ những chuyện nhỏ cũng lôi ra kể, rồi thì hỏi cư dân mạng làm sao để tách ra ở riêng, thoát khỏi địa ngục.

Khi được một đứa cháu cho đọc đoạn “ tâm sự ” của con dâu, tôi quyết cho hai đứa chúng nó ra ở riêng luôn. Ở với bố mẹ có nhà cửa khang trang, có người phụ nấu ăn, giặt giũ không muốn, muốn ra ngoài trả tiền thuê nhà hàng tháng thì tôi cũng chiều.

Khi kể câu chuyện này, tôi cũng đắn đo lắm, kể ra thì lại bảo kể xấu con dâu, mà không kể thì tôi thấy oan ức cho mẹ chồng quá. Không phải mẹ chồng nào cũng xấu, nhiều người có thiện ý đối tốt với con dâu, nhưng con dâu không có thiện ý thì cũng chịu.

Tôi cũng có lời khuyên đến những người cùng cảnh ngộ như tôi. Khi không thể sống chung, không thể hoà hợp với con dâu thì tốt nhất nên cho hai vợ chồng con ra ngoài sống riêng, vừa thoải mái cho cả hai bên, vừa bảo vệ được hạnh phúc gia đình các con.

Theo Lê Dung
Vietnamnet

Tag :mẹ chồng - nàng dâu, mẹ chồng, con dâu, chuyện gia đình

Người vợ khôn ngoan là người vợ biết khen chồng

Em thích cách nghĩ của anh

Khi bạn khen ngợi cách suy nghĩ của đàn ông, bạn sẽ cho phép mình là một phần của anh ấy và anh cũng dễ dàng chia sẻ bí mật với bạn. Lời khen này không liên quan tới vẻ bề ngoài hay khả năng kiếm tiền mà chạm vào trí tuệ, một khía cạnh mà nam giới vô cùng ưa thích.

Em thích ngắm nhìn anh

Đây là một lời khen vô cùng đơn giản và chân thành. Trong một mối quan hệ gần gũi, cái nhìn say đắm là biểu hiện của tình yêu và câu nói này mang đầy chất tươi vui. Cụ thể hơn, bạn có thể nói rằng thích xem anh ấy nấu ăn, chơi bóng đá, sửa chữa đồ đạc. Chắc chắn chàng sẽ bị ấn tượng bởi lời khen của bạn và càng thêm cố gắng.

Anh làm em cảm thấy an toàn

Nếu muốn được một người đàn ông bảo bọc thì bạn cần phải cảm thấy an toàn trong vòng tay của anh ấy. Bằng cách bày tỏ cảm giác như vậy, bạn sẽ bước thêm một bước tiến mới trong mối quan hệ của hai người. Ngoài ra, bạn cũng gián tiếp thể hiện niềm tin của mình rằng chàng là một người mạnh mẽ, khôn ngoan, có trách nhiệm, đáng tin cậy và đáng tôn trọng.

Anh truyền cảm hứng cho em

Bất cứ khi nào cảm thấy được truyền cảm hứng thông qua hành động, lời nói, việc làm của người yêu thì hãy nói cho chàng biết. Chắc chắn, anh ấy sẽ hết sức vui mừng. Nguyên nhân là bởi mỗi người đàn ông đều muốn làm người hùng, làm nhân vật chính trong câu chuyện của người mình yêu. Lời khen này cho phép anh ấy thỏa mãn mong muốn đó và biết bạn đã bị ấn tượng.

Trà Xanh
Theo YG

Tag :khen chồng, ứng xử vợ chồng, Bí quyết hạnh phúc

Đời người - dài hay ngắn?

Lúc đấy lòng chỉ thoáng mong, mong rằng chàng trai ấy chưa có vợ con, để không có thêm một góa phụ khổ đau, để không có thêm những đứa trẻ thiếu hơi ấm của cha suốt quãng đời thơ dại.

Đời người, suy cho cùng là dài hay ngắn? Ngày vui thì thấy ngắn, ngày buồn thì thấy dài lê thê. Người ta bảo “chết là hết” nhưng có hết với người ra đi, còn những mất mát đớn đau, những khoảng trống thật khó để lấp đầy trong trái tim của những ở lại.

Có những cuộc gặp gỡ, phải đến khi vĩnh viễn chia xa mới biết đó là cuộc gặp gỡ cuối cùng. Có những yêu thương chưa kịp tỏ bày, có những lỗi lầm chưa kịp tha thứ. Chỉ trong một khoảnh khắc bất trắc bất ngờ của số phận, cơ hội gặp lại một người đã là điều không thể nào chạm tới.

Thỉnh thoảng vào những lúc rãnh rỗi tôi có xem một vài bộ phim ngôn tình. Ngôn tình, yêu thì yêu đến không tiếc cả sinh mệnh, thù thì thấu đến tận tủy tận xương, người thì bao dung tựa biển hồ, người thì hẹp hòi đến mức không thở được. Những mối tình đẹp thường lại rất bi ai, trong hạnh phúc đã ẩn giấu những mầm đau khổ. Người xấu thì nhẫn tâm tranh đoạt bằng mọi thủ đoạn hiểm sâu. Người tốt thì bị dồn đến đường cùng của bế tắc và tuyệt vọng. Nhưng kết cục, điều đẹp tươi sẽ trở lại, và người ta vẫn sống để hi vọng, để yêu. Bởi đi qua những thăng trầm bão giông vì bạc tiền danh vọng, người ta sẽ nhận ra dù có nắm cả thiên hạ trong tay mà đến khi mệt mỏi không có một bờ vai để dựa vào, khi cô đơn không có một bàn tay để nắm, thì coi như vẫn là kẻ bất hạnh. “Cái gì có thể mua được bằng tiền đều rẻ”, ngẫm cho cùng cũng không sai.

Chồng tôi bảo: "Em còn thiếu niên đâu mà còn tin vào những chuyện ngôn tình, còn khóc vì những cảnh yêu đương rồi chia li sến sẩm đó". Cũng phải, ngôn tình chỉ thích hợp với những chàng trai cô gái còn ngây thơ lãng mạn, còn tin rằng mình có thể chết vì yêu. Những kẻ đã có vài ba tổn thương mất mát như tôi, đã vấp váp sấp ngửa giữa đời như tôi làm gì còn tin rằng sẽ có những nam thần, soái ca yêu mình, dám vì mình mà không tiếc cả sinh mệnh. Tôi thích ngôn tình vì những nhân vật chính diện luôn bị dồn ép đến đường cùng nhưng họ vẫn bật lên để sống, để chống lại cái gọi là số phận. Họ chấp nhận đi đến tận cùng bóng tối để tìm ra ánh sáng cho cuộc đời mình.

Nhiều người bảo nhân quả không có thật. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn luôn có niềm tin mãnh liệt vào luật nhân quả, chỉ là nó đến chậm nên nhất thời người ta tưởng không có. Mỗi người sinh ra đâu phải chỉ sống cho mỗi cuộc đời mình, còn tương lai, còn cháu con mình nữa chứ. Ông bà từng bảo “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”, tôi ngẫm lại bao hoàn cảnh ở đời thấy rất đúng, đó chẳng phải là luật nhân quả hay sao?

Có người nói vui: Đời là bể khổ, qua được bể khổ là qua đời. Ấy thế nhưng có ai muốn thoát khỏi bể khổ đó đâu, dù là vì lý do gì đi nữa. Cuộc sống dù thế nào vẫn đáng quý, quý đến nỗi người ta phải giành giật từng ngày, dẫu phải chịu bao đớn đau khổ ải. Dẫu có lúc đã ở nơi tận cùng tuyệt vọng muốn buông xuôi, chỉ cần một tia hi vọng lóe lên, chỉ cần một bàn tay chìa ra cho ta nắm, thì ta lại sẵn sàng để sống, để đối mặt với thực tại, bởi sống chính là chiến đấu.

Em gái tôi từng hỏi: "Chị thấy chị có hạnh phúc không?". Hạnh phúc thực ra là cảm nhận riêng của mỗi người, không có một định nghĩa nào làm chuẩn cả. Có người lấy danh vọng làm vui, có người coi tiền là lẽ sống, có người chỉ cần bên cạnh người mình yêu thương, có người chỉ cần có cơm no áo lành là được. Hạnh phúc cũng như khuôn mặt mỗi người, muôn hình vạn trạng lắm. Lòng người thì nhỏ hẹp mà sự ham muốn thì không có điểm dừng. Chỉ cần “biết đủ” thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn, không “biết đủ” thì thấy mình luôn thiếu.

Lê Giang

Tag :đời người, sống hạnh phúc

Phát hiện bạn gái trên giường với người khác, âm thầm chụp ảnh rồi... bỏ đi như ông chủ

Duston bình tĩnh chụp ảnh khi bị “cắm sừng”
Duston bình tĩnh chụp ảnh khi bị “cắm sừng”

Trải qua phút kinh ngạc ban đầu, chàng trai 23 tuổi cố đánh thức hai kẻ trên giường nhưng họ đều quá say và không thể dậy nổi. Thấy vậy, Duston lập tức lôi điện thoại ra chụp ảnh rồi đăng tải lên mạng.

Bạn gái Duston nằm trên giường cùng người đàn ông xa lạ
Bạn gái Duston nằm trên giường cùng người đàn ông xa lạ

“Khi bạn về nhà và phát hiện một người đàn ông khác đang ngủ trên giường cùng người con gái bạn yêu. Quả là người đàn ông tốt xứng đáng có được người phụ nữ tốt”, Duston chú thích.

Duston cố gắng đánh thức nhưng cặp đôi vẫn không tỉnh
Duston cố gắng đánh thức nhưng cặp đôi vẫn không tỉnh

Khi được cư dân mạng hỏi thăm, chàng trai 23 tuổi tiết lộ ban đầu bản thân đã rất muốn đánh người xa lạ kia nhưng rồi kìm lại được. Duston nói:

“Tôi chỉ bình tĩnh lôi điện thoại ra chụp ảnh rồi bước đi như ông chủ. Trước đó, tôi đã gõ nhẹ vào đầu bạn gái để đánh thức nhưng cô ta vẫn say sưa như con cá mập ngủ đông. Có lẽ tôi sẽ hỏi xem mình phải ngủ trong phòng chứa đồ hay nấu bữa sáng nào mà anh ta thích”.

Sau khi đăng tải, câu chuyện của Duston đã thu hút hàng ngàn lượt chia sẻ cũng như bình luận. Đa số mọi người đều ca ngợi hành động bình tĩnh của chàng trai và khẳng định một ngày nào đó, chắc chắn Duston sẽ tìm thấy một ai đó tốt đẹp hơn.

Không rõ hiện tại Duston và bạn gái có còn sống chung hay không
Không rõ hiện tại Duston và bạn gái có còn sống chung hay không

Trà Xanh
Theo Dailymail

Tag :cư dân mạng, đánh ghen

“Dính” gái nhà hàng lẳng lơ, ông chủ thầu đành thất cơ lỡ vận

Ảnh minh hoạ

Ảnh minh hoạ

Để lên được cái chức chủ thầu xây dựng chồng tôi cũng phải trải qua đoạn trường trần ai, khoai củ, lăn lưng như bống làm thợ hồ tứ xứ từ năm 19, 20 tuổi tới giờ. Rồi vợ, chồng ăn thắt để dè phần nuôi 2 đứa con ăn học, phần tích lũy để có số vốn kha khá mới đủ sức cạnh tranh nhận mối cho thợ làm kiếm đồng lãi duy trì đội suốt 2 năm nay.

Vất vả nắng mưa, lại lo toan đủ việc nên ở vào cái tuổi 40 mà trông chồng già hơn so với bạn bè cùng lứa. Còn tôi học hành, văn hóa có hạn nên về làm dâu nhà chồng năm 20 tuổi đến giờ đã gần 36 mà vẫn chung thủy với nghề nấu cơm cho đội xây dựng.

Tuy chẳng sung sướng, nhàn nhã gì nhưng được cái có vợ, có chồng hôm sớm bên nhau cũng yên tâm. Con trai lớn của vợ, chồng tôi đã 14 tuổi, con gái thứ 2 cũng sắp 12 rồi, ngày trước con còn bé, mỗi lần đi theo đội xây dựng phải gửi cho ông bà nội hoặc ông bà ngoại. Nay thì vắng nhà cả tuần cũng không lo vì các con đã tự lập, vả lại ông bà nội ngoại đều ở gần nên thỉnh thoảng chạy qua chạy lại với các cháu.

Dạo này các công trình trong làng, ngoài xã ít dần, chồng tôi phải đi xa để kiếm việc anh em trong đội đừng đứt bữa. May mắn nhờ có mối quan hệ chồng tôi nhận thầu xây ngôi nhà 4 tầng trên phố huyện. Lần này chồng bảo tôi ở nhà chăm sóc các con, rồi bảo ban nhắc nhở con trai lớn học hành vì chuẩn bị thi vào cấp III cuối năm nay.

Thực lòng tôi cũng không muốn chồng đã vất vả theo công trình lại ăn cơm bụi sẽ không đảm bảo sức khỏe. Song chồng bảo tôi yên tâm vì bây giờ hàng quán trên phố huyện mở như sao sa. Để thu hút được khách ăn họ phải nấu nướng đảm bảo vệ sinh. Vả lại được một tốp thợ đăng kí ăn cơm gần năm trời đâu phải muốn là có.

Chồng đã nói vậy, tôi đành thu đồ đạc của chồng vào ba lô và không quên mua thuốc cảm, thuốc đau bụng để chồng mang theo phòng khi trái gió trở trời hay ăn cơm ở ngoài không may gặp món lạ.

Thời gian đầu chồng chăm về thăm vợ, con lắm, nhưng sau lâu lâu mới thấy chồng ghé về. Có hỏi thì chồng kêu bận lắm, kêu chủ nhà kĩ tính, lại hay thay đổi vật liệu vì vậy chồng không thể vắng lâu được.

Ngày trước làm được bao nhiêu chồng đều đưa cho tôi để chi dùng cho gia đình và gửi tiết kiệm, nay ngôi nhà đã gần hoàn thành mà chờ mãi chồng mới đưa được một chút. Chồng còn bảo tôi cố gắng tiêu dè sẻn vì chủ công trình chưa quyết toán!

Ngạc nhiên hơn nữa là 2 tháng vừa rồi chồng đều về lấy tiền tiết kiệm của nhà để trả lương cho thợ. Rồi cái tin chồng tôi cặp với một cô gái trẻ, đẹp, tính tình lẳng lơ nổi tiếng ở nhà hàng trên phố huyện đến tai tôi.

Họ còn nói cô bồ trẻ của chồng khéo “chiều” tình già, rồi bao nhiêu tiền của chủ nhà thanh toán chồng tôi “trút” hết vào túi cô gái đó. Chồng tôi không đủ tiền trả công cho thợ, anh em trong đội bảo nhau đi tìm chủ mới còn cô bồ trẻ lẳng lơ kia đã có nhân tình mới sau khi “rút ruột” hết số vốn của bồ già.

Theo Thái Hà
Tiền Phong

Tag :gái nhà hàng, bồ trẻ, ngoại tình